NIỀM TIN VÀ MƠ ƯỚC
Một sớm ta về dạo
trước sân
Lắng nghe chim hót
phía sau vườn
Ngó lên ngọn trúc bên
bờ giậu
Chợt thấy lòng mình
rộn mến thương
Thương mái nhà xưa đã
cũ rồi
Trải bao biến cố mấy
đầy vơi
Tháng năm dầu dãi mưa
cùng nắng
Từng góp công lao đã
một thời
Thương biết bao người
đã dựng xây
Điểm tô mới có được
ngày nay
Dù to dù nhỏ, dù hay
dở
Cũng lắm hy sinh với
Đạo Thầy
Nhà cũ hư rồi phải lập
công
Anh em chung sức với
chung lòng
Mai đây dựng lại ngôi
nhà mới
Bổn đạo đi về thỏa ước
mong
Như một niềm tin rất
vững vàng
Thánh đường xây dựng
lại khang trang
Vườn sau ngõ trước
trông xinh xắn
Đạo chúng vào ra bước
rộn ràng
Một góc hoa viên được
sửa trồng
Một ngày nắng dịu cúc
đơm bông
Mùa xuân hội ngộ hoa
mai nở
Gió thoảng hương đưa
mấy nụ hồng
Một mái hội trường
được sửa sang
Một phòng đọc sách nét
nghiêm trang
Sớm chiều đạo hữu vui
tìm tới
Chữ nghĩa thánh hiền
luận với bàn
Từng ấy ước mơ cũng đã
nhiều
Đã từng chăm chút đã
nâng niu
Đã từng trút cạn bao
tâm huyết
Xây dựng Đạo Trời –
mộng bấy nhiêu.
TAM ANH
SAO QUÊN NẺO VỀ
Thuyền lòng khi đã buông xuôi
Dòng đời xiết chảy khó lui quay về
Mịt mù thăm thẳm bến mê
Mưa giăng nước ngược tái tê não nùng
Bốn bên sấm chớp bão bùng
Chơi vơi sóng gió chập chùng khơi xa
Mênh mông tít tắp quê nhà
Nhọc nhằn xé nước trèo qua thác ghềnh
Gắng chèo quyết gắng thêm lên
Quê xưa bến cũ sao
quên nẻo về.
TAM HÒA