NHỚ LÀNG
Làng tôi
tưới nước ao đồng
Để sông nước
lợ một dòng ăn năn
Giếng đình
mẹ múc tắm trăng
Lung linh
sao mọc thơ văn canh trường
Khuya đêm
tụng khúc vô thường
Cha tôi
chiêm nghiệm nẻo đường phù sinh
Nghe bài
Bát Nhã Tâm Kinh
Chim sa sả
nhớ vợ mình gọi vang
Tôi con
chim sẻ ra ràng
Đậu vào
nghĩa xóm tình làng mà ca
Thế rồi
chim nhỏ bay xa
Dấn thân
vào chốn phù hoa cuộc đời
Nhiều khi
thèm một nụ cười
Một câu
chào hỏi một lời thương yêu
Tôi là kẻ
ước mơ nhiều
Lại quen gối
cuộc đời nghèo ngủ say.
NGUYỄN
VĂN SANH
NƠI TRỌN LÀNH
Trên đường thiên lý
xưa nay
Vết rêu hưng phế dấu
hài phù sinh
Qua ghềnh thác vịn câu
kinh
Qua năm tháng vịn công
trình, công phu
Núi cao biển thẳm mịt
mù
Cheo leo hun hút thâm
u nẻo đời
May duyên gặp ánh Đạo
Trời
Song hành phước huệ cho
người tinh anh
Hoa sen thơm giữa bùn
tanh
Theo Thầy nguyện bỏ lợi
danh chợ đời
Trên đường thiên lý xa
xôi
Tam công vẹn giữ, về
nơi trọn lành.
NGUYỄN
VĂN SANH