CÁNH CHIM VÀ DÒNG SÔNG
Trên không bóng nhạn
lưng trời
Bao la bốn hướng tuyệt
vời cánh bay
Ảnh chìm đáy nước nào
hay
Sông sâu dòng biếc đêm
ngày mãi trôi
Lạnh lùng đâu rõ khúc
nôi
Hai bờ khi lở khi bồi
sóng xao
Chim bay bay mãi
phương nào
Sông sâu vẫn cứ rạt
rào nước xuôi
Cánh hồng trải rộng
đường vui
Sông trôi năm tháng
ngậm ngùi chút duyên
Mai này trong cuộc
đoàn viên
Nụ chào nở trọn bên
triền sắc không.
PHẠM
VĂN LIÊM
Trung
Hưng Bửu Tòa
Sau
đợt tu băm sáu ngày năm Nhâm Thìn.
CÁT HỢP VỀ NGUỒN
Hãy bỏ
cõi hoang vu, xa lìa ảo hóa
Thôi
tương tư, đừng mơ ngủ phương nào
Hãy trở
lại nguồn, dù con nước lao xao
Trăng
thệ hải vẫn đang chờ soi cát
Dù ngọn
gió cứ lắt lay xào xạc
Cuộc
trăm năm mong ấp ủ xuân tình
Ngoảnh
lại đầu sông, hạt cát trở mình
Thôi
biền biệt, thôi phiêu du thế lộ
Cõi nhân
gian: Yên ba nhật mộ
Cát hợp
về nguồn, bãi cát trắng phau.
PHẠM
VĂN LIÊM
Yên ba nhật mộ: Đời Đường, viết bài Hoàng Hạc Lâu,
Thôi Hiệu (704?-754) làm hai câu kết:
Nhật mộ hương quan hà
xứ thị
Yên ba giang thượng
sử nhân sầu.
Tản Đà (1889-1939) dịch:
Quê hương khuất bóng
hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.
LƯU BÓNG
Kính
viếng giác linh Hoàng Vũ
Xa rồi cuộc mộng phù
du
Chân linh phủi sạch
bụi mù nhân gian
Bể dâu không sắc hai
hàng
Đông tây giã biệt Kim
Bàn trở quê
Câu kinh đưa lối nẻo
về
Nước nhành dương gội
sông mê qua bờ
Nhớ xưa vầy chút duyên
thơ
Biết nhau hồ dễ không
chờ đợi nhau
Nối chân người trước
kẻ sau
Nước muôn sông tụ
chung màu biển xanh
Đâu hay mong ước khó
thành
Bờ khe bóng núi nhân
hành hắt hiu
Thì thôi cánh nhạn
sông chiều
Vờn qua lưu bóng yêu
kiều dáng thơ.
PHẠM
VĂN LIÊM
Nhà thơ
Hoàng Vũ, thế danh Vũ Hoàng (1928-2012),
quê làng
Đại Bình, Quế Sơn, Quảng Nam ;
nguyên là
Phân Đoàn Trưởng đầu tiên
của phân đoàn Thanh Niên
Hưng Đạo Đoàn (Sài Gòn).
NGÀY THIÊNG
LIÊNG
Mai
vàng ánh chào xuân trong nắng mới
Ngày
thiêng liêng mồng Chín lễ Chí Tôn
Ánh
tam dương hong ấm mọi tâm hồn
Trên
xanh thẳm bóng Cao Đài rực rỡ
Soi
ánh từ quang, Mắt Trời khai mở
Những
tinh anh muôn hướng tụ chung về
Điệu
thần tiên hòa hợp khúc nam quê
Lung
linh nến gót sen bừng tam bửu
Cõi
vô thường bỗng khai đường vĩnh cửu
Buổi
hạ nguơn ân phước có một lần
Đường
thênh thang mời gọi vạn tình thân
Theo
ánh sáng về bến bờ mong đợi.
PHẠM
VĂN LIÊM
TẶNG NGƯỜI
Gởi gắm
vào thơ chút đạo tình
Ai người
dầu dãi cõi phù sinh
Đã từng
lay lắt mười phương gió
Nay thoảng
heo may bỗng giật mình
Qua hết truông đời mấy cỏ hoa
Sắc màu
đằm thắm tưởng phai nhòa
Ngờ đâu
còn thấy trong màu mắt
Đọng chút
chân tình chợt hiểu ra
Xin hãy bên bờ cùng ngắm sông
Bao nhiêu
con nước cuốn theo dòng
Hoa trôi
bèo dạt về phương ấy
Âm vọng
phương này sóng biển đông
Bên bờ hư ảo tạm dừng chân
Chung mở
trang kinh tụng một lần
Đạo gốc
bởi lòng thành tín hiệp
Thì thôi
chi sá nẻo phù vân.
PHẠM VĂN LIÊM