18. CAO THƯỢNG, THANH NHÀ QUÂN TỬ TÁNH
Ngày 19-12 Bính Thân (Thứ Bảy 19-01-1957)
TIẾP ĐIỂN
ĐẠI công, đại đức, đại tài năng
ĐỨC độ chủ tin
phục vạn hằng
CAO thượng, thanh nhàn quân tử tánh
TIÊN ngôn Phật pháp trống kèn ran.([1])
Chào chư tịnh đồ ([2]) nam nữ.
Từ xưa nay chư Phật, chư Thánh đều cùng tu như các tịnh đồ mà đắc được chơn truyền, tri cơ Tạo Hóa. Phật Thích
Ca ngồi tu dưới gốc bồ đề sáu năm mà thành đạo. Sáu năm là gì? Thích
Ca là gì? Bồ đề là gì? Hy Mã Lạp Sơn là gì?
Ma quỷ phá, Ngài dùng hào quang nơi đảnh môn ([4]) mà đuổi nó. Vậy thì ý làm sao? Học tu sẽ thấy vô
tự kinh ([5]) trong ta. Phải gắng
công mà ngồi coi để rõ biết máy huyền vi, hiểu tu
tánh mạng. Công phu giở sách ([6]) ấy không phải là gay,([7]) cũng không phải dễ. Gay dễ tự nơi người.
Khi ra tịnh, chư đồ đệ gắng lập
công hành pháp, công phu ôn dưỡng thường xuyên, một khắc một giây không bỏ. Môn ôn dưỡng là môn văn phanh chế vọng, một môn trưởng dưỡng khí thần. Ấy là pháp trợ duyên giác ngộ. Tu lên! Cố lên!
Dinh hư ([8]) cơ Tạo đã bày ra
Tuyến lũy bền lâu khỏi vướng tà
Giáng được vọng
tình, mê muội tánh
Quy về nhứt thể được thân hòa. (TUYẾN)
Châu pháp ([9]) thường xuyên cố ([10]) luyện cần ([11])
Để mài giũa lấy cái phàm
thân
Thân tâm chế ngự ma
vương được
Được thấy Bồng Lai ([12]) cũng quá gần. (TRÂN)
Hồn nhiên ([13]) như thể được hồng
ân
Ẩn ẩn hiên ngang
cảnh trược trần
Trần trược xa lìa, công
quả vẹn
Vẹn toàn chế luyện được toàn thân. (THỤC)
Thôi, mọi sự trong đợt tịnh đến đây đã mãn. Bần Đạo cũng tròn bổn
phận rồi. Giữa Thầy trò ta hôm nay tạm để đó mà lo phần lập công tu đức.
Bần Đạo khuyên chư đồ đệ từ nầy trở đi phải giới quy tinh tấn mà học đạo, chuyên luyện lấy
thân tâm. Còn tu thì còn nhớ Ta. Nhớ Ta thì ác tình ([14]) được diệt.
Thôi, Bần Đạo chào chư đồ.([15])
*
([6]) giở sách: Xưa
viết là “dở sách”; mở sách ra, lật từng trang mà đọc. “Sách” ở đây không phải tập giấy có in
chữ thông thường, mà ám chỉ “chơn tâm” con người, chứa đựng vô vàn điều hay sự
lạ. “Công phu giở sách” tức là tu tịnh, hành thiền để khám phá chơn tâm là cuốn
sách nhiều trang. Mỗi lần tu tiến là một lần giở qua trang sách mới, được biết
thêm cái hay sự lạ mới.
([8]) dinh hư: Nói đủ
là dinh hư tiêu trưởng 盈虛消長 (Đầy, vơi, giảm, tăng);
đây là bốn trạng thái biến dịch của vạn vật và con người, theo luật vô thường.
([12]) Bồng Lai 蓬萊: 1/ Một trong ba ngọn núi là
nơi cư trú của các vị Tiên ở biển Bột Hải 渤海 (hai ngọn núi còn lại
là Phương Trượng 方丈 và
Doanh Châu 瀛洲. – 2/ Nghĩa bóng là cảnh Tiên, cõi Tiên, cõi cực lạc, cõi
thiên đàng.
([13]) hồn nhiên 渾然: 1/ Theo chữ Nho có
nghĩa là 完整 不可分割 (hoàn chỉnh bất khả phân cát), tức là toàn vẹn và không thể phân chia hay cắt
xẻ. – 2/ Người Việt dùng hồn nhiên theo nghĩa khác. Hán Việt Tân Từ Điển
(Sài Gòn: Nxb Khai Trí, 25-4-1974) của Nguyễn Quốc Hùng (1938-2003) giải thích hồn nhiên là: “Cứ như thế, không có gì khác cả. Chỉ tính tình giống như lúc trẻ thơ. Vô tư,
chân thành.” Cách giải thích của này gợi nhớ lời Chúa (Lu-ca 18:15-17): Người ta còn đem cả trẻ thơ đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Thấy vậy, các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Đức Giê-su gọi chúng lại mà nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.