7. CHRIST ĐẾN LẦN BA
Trung
Hưng Bửu Tòa (Đà Nẵng)
Ngày
09-9 Bính Thân (Thứ Sáu 12-10-1956)
THI
CHRIST
([1]) đến lần ba
NGÔ
Đạo ([2]) mở sơn hà
ĐẠI
đồng quy vạn giáo
TIÊN
Phật cũng là Ta.
Bần Đạo chào chư
hiền đồ.
Các ngươi có
biết vì sao nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ phải dùng huyền diệu cơ bút của Tiên gia
mà hoằng pháp khai giáo?
Lần nầy Thầy đến cùng chúng sanh bằng luồng
quang điển ngự nơi mỗi người đã có sẵn Thánh Linh ([3]) mà dạy dỗ và ban truyền bí pháp.([4]) Ta đến cùng các
ngươi cũng bằng Thánh Linh mà các ngươi chưa hề biết được.
Hằng ngày các
ngươi cùng Ta chung lộn. Ta hằng giúp đỡ cho các ngươi, nhưng các ngươi còn vô
minh, nghiệp thức ([5]) cảm nhiễm, danh sắc ([6]) pháp trần quá rung động nên che khuất Ta.
Nay Ta đến bằng
cơ bút. Trước, Ta đến bằng xác thể cũng chỉ làm cho các ngươi thấy thêm lẽ mầu
nhiệm của cơ bí mật. Rồi đây các ngươi còn thấy nhiều bí mật hơn nữa mà Thầy cho Ta được phép trình bày cùng
các ngươi huyền diệu nầy, hay huyền diệu khác. Nhưng Ta bảo cùng các ngươi phải
nhẫn nhục mà chờ đợi Ta. Ta đến một ngày giờ nào chưa biết. Các ngươi cần phải
tỉnh thức mà tiếp lấy Thánh Linh.([7])
Đấng Chí Tôn quá
thương yêu chúng sanh ngày tận thế, đã hóa thân bằng thần diệu điển quang để
hòa sự sống và tình thương yêu mà cứu chuộc. Nhưng phần đông trong hàng sứ đồ ([8]) chưa làm hết phận sự đã giao phó, lại bị ma quỷ ám
ảnh đủ cách rồi thiếu đức tin nơi tiếng gọi.
Hằng phút hằng
giờ, Thánh Linh đi lại nơi người hay các đám đông có phần cầu nguyện. Các ngươi
đã chịu sứ vụ ([9]) nơi Ngài để cùng Ta làm bao nhiêu việc từ nay đến
ngày phán đoán phải cho rồi. Thế mà các ngươi thiếu đức tin, thiếu sự thành
thật cùng Ta. Các ngươi chưa chịu dọn mình chờ đón nước lành.
Các ngươi lại
yêu sách mỗi ngày phải hiện bao nhiêu phép lạ. Các ngươi nào phải kẻ muốn thấy
phép lạ. Các ngươi phải làm cho được những phép lạ kia mới phải là môn đồ cứu
thế.
Tại sao các
ngươi chưa được nhiều phép lạ như các Thánh ngày trước? Vì các ngươi còn thiếu
đức tin, tâm hồn các ngươi còn đen tối.
Ta đến đây, các
ngươi nên dứt sạch những mối tư tâm. Tinh tấn lên! Dõng mãnh lên! Cầu nguyện
hằng ngày cùng Đức Cha Lành trên trời để được Ngài vui mừng mà trao cho những
ân huệ xứng đáng để làm tròn sứ mạng. Sứ mạng hôm nay là sứ mạng tận cứu vạn
linh, cải tạo thế gian thành Bồng Lai lạc quốc.
Nói cứu thế
gian, làm cho thế gian thành cảnh địa an bình thì những nạn khổ hiện thời và
bao nhiêu nghiệp quả của chúng sanh đem để vào đâu? Phần ấy chúng ta phải chia
nhau mà gánh vác. Ví như trước kia Ta đến cõi thế nầy, Ta nguyện uống cạn chén
đau thương của loài người. Nhưng than ôi! Khi bị mang lấy xác thịt nơi cõi thế
nầy, dù Ta là người được lệnh phải đến, lòng Ta đầy dẫy Thánh Linh, mà lúc gần
nạp thân nầy cho kẻ nghịch Ta cũng buồn cũng nghĩ suy, đôi lúc đi đi lại lại,
lòng hằng cầu nguyện cùng Cha mong Ngài chế giảm. Nhưng vì nước lành chảy đến
quá mạnh, Thánh Linh đầy dẫy thúc giục Ta hằng giờ. Chung quanh Ta nghe những
tiếng chào mừng, ca ngợi của các Thiên Thần mà Ta thắng. Ta quyết bưng chén đau
khổ uống cạn không chia bớt cho ai.([10])
Thế thì ngày nay các ngươi đã gội nhuần Thánh đức
của Thầy, đã thu nhặt bao kinh nghiệm vừa qua, thì sao chưa quyết tâm mà đoạn cắt
những tình ái danh lợi, bẻ gãy những nhánh nhóc phiền não,([11]) vô minh để cho
tâm thân thanh tịnh mà đón lấy nước lành,([12])
tiếp nhận những phép lạ? Nước lành đã đến.
Phép lạ gần ban. Giờ các ngươi phải giục thúc Thần đức tin cho gấp để được đón
Thánh Linh mà lãnh lấy sự bí mật nơi Ngài.
Ta đến đem huyền
diệu cho các ngươi. Phải bình tĩnh, yên lặng mà tỉnh giấc trong giờ mà mọi
người say ngủ. Ta đến bằng Thánh Linh thì các ngươi đón Ta cũng bằng Thánh
Linh. Nghe Ta bảo, thấy Ta làm mà noi theo. Nghe và thấy không phải bằng cảm
quan của lục thức ([13]) mà bằng trực giác của Thánh Linh. Vậy các ngươi
phải đuổi hết ma quỷ trong nhà các ngươi. Nó trốn tránh nơi xó kẹt hóc hiểm,
hoặc trộn lẫn theo đồ đạc. Các ngươi muốn nghe Ta nói cơ bí mật thì đừng để ma
quỷ chúng nó rình mò mà tiết lậu sự huyền bí.
Kỳ tịnh này các
ngươi muốn đón lấy Thánh Linh phải có Thần Thánh Linh nơi người. Thần Thánh
Linh nơi người của các ngươi không hiện ra thì làm sao có Thần Thánh Linh nơi
Trời ngự đến? Các ngươi đừng cho lũ ma quỷ quanh quẩn sau trước nơi nhà. Các
cửa kia ([14]) đóng lại mà tỉnh thức, chờ khi nào có tiếng gọi thì
dậy mà hầu Ta nghe dạy.
Các ngươi còn
dục vọng. Còn dục vọng thì bị thất vọng. Cái chứng bịnh của các ngươi hiện nay
bị biến trở quá lẹ. Các ngươi không chịu bình tĩnh mà yên đợi nước lành, lại
nôn nả la ré mời thầy nầy thầy kia cứu chữa. Không tìm cái cội gốc bệnh để đốn
nhổ thì thân phận bao giờ cho yên. Hôm nay các ngươi xin đàn để hỏi nhiêu đó,
Ta trả lời nhiêu đó. Các ngươi chờ đón Ta. Đàn khác sẽ dạy thêm.
Lời hồng thệ các
ngươi cũng như sự cầu nguyện chưa chính đáng, vì chưa đúng mức. Ta mong các
ngươi mỗi một lúc phát nguyện ra bằng giấy tờ hay bằng cầu nguyện, lời ấy phải
chơn thật mà phải thi hành. Ta hứa trước sẽ giúp các ngươi. Lúc nào các ngươi
thành công Ta mới thôi.
Vậy xong đàn các
ngươi phải đọc lại cho anh em nghe bài.
Bần Đạo chào chư
hiền đồ.
([1]) Christ (Cơ Đốc
基督): Do gốc Hy Lạp là
“Christus; Khristos”, nghĩa là “Đấng được xức dầu”; tiếng Việt phiên
âm là “Ki-ri-xi-tô”, nói tắt là “Ki-tô”.
Chúa Giê-su là Đức Ki-tô vì Người được xức dầu bằng Thánh Linh 聖靈 (Chúa Thánh Thần; Thần Khí 神氣) để đảm nhận sứ vụ cứu thế.
([3]) Thánh Linh 聖靈: 1/ Theo Công Giáo thì: Ngôi Một là Chúa Cha (Thượng Đế);
Ngôi Hai là Chúa Con (Ngôi Lời); Ngôi Ba là Chúa Thánh Thần (Thần Khí). Tin
Lành gọi Thần Khí là Thánh Linh. – 2/ Thiên điển (điển quang) của Đức Chí Tôn.
([4]) bí pháp 秘法: Phương pháp tu luyện chỉ
truyền riêng cho người được tuyển chọn, không truyền dạy rộng rãi.
([5]) nghiệp thức 業識: Cũng
gọi là tùy nghiệp thức 隨業識, là cái thức do duyên theo nghiệp mà phát
sanh; nó nương theo vô minh mà dấy động bản tâm.
([6]) danh sắc 名色: 1/ Danh lợi 名利 và sắc tài 色財 (sắc dục và tiền của). – 2/
Tên gọi và hình tướng, cả hai đều giả tạm. – 3/ Tinh thần 精神 (danh) và vật chất 物質 (sắc).
([7]) Ta
đến một ngày giờ nào chưa biết. Các ngươi cần phải tỉnh thức mà tiếp lấy Thánh
Linh. Hai ý này đã được chép tương
tự trong Tân Ước thời Nhị Kỳ Phổ Độ. Khi xưa ấy, Đức Giê-su báo cho biết trước
rằng Chúa sẽ trở lại âm thầm như kẻ trộm trong đêm; do đó, mọi người hãy tỉnh
thức (canh thức) để biết Chúa trở lại mà tiếp đón. Cụ thể là các câu như sau:
1/ Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con
Người [Christ] sẽ đến. (Mát-thêu 24:44)
– 2/ Ngày
của Chúa sẽ đến như kẻ trộm ban đêm. (1
Thê-xa-lô-ni-ca 5:2) – 3/ Nhưng
ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. (2
Phê-rô 3:10). – 4/ Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì
anh em không biết khi nào thời khắc ấy đến. (Mác-cô 13:33)
([8]) sứ đồ 使徒: Cũng
như tông đồ 宗徒; người học trò được lệnh
Thượng Đế (Thầy) sai đi truyền đạo. Thời Nhị Kỳ Phổ Độ, Chúa
Giê-su chọn mười hai tông đồ, gọi là thập
nhị sứ đồ 十二使徒.
([10]) Trong
vườn Cây Dầu (Ghết-sê-ma-ni: Gethsemane)
nằm ở chân núi Ô-liu (Olive), Chúa
bảo các môn đệ: “Anh em ngồi ở đây, Thầy đến chỗ kia cầu nguyện.” Chúa đưa ông
Phê-rô và hai môn đệ khác đi theo. Bắt đầu cảm thấy buồn rầu, xao xuyến, Chúa
bảo ba môn đệ: “Thầy buồn đến chết được.” Đi xa hơn một chút, Chúa sấp mặt
xuống, cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén
này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” (Mát-thêu 26:36-39) Chúa lại đi cầu nguyện lần thứ hai và nói: “Lạy
Cha, nếu con không sao tránh khỏi mà cứ phải uống chén này thì xin vâng ý Cha.”
(Mát-thêu 26:42) Chúa đi cầu nguyện
lần thứ ba, cũng lặp lại một lời đó. (Mát-thêu
26:44) Sau đó, quân dữ bắt Chúa, rồi đóng đinh Chúa.
([11]) phiền não 煩惱: Là những gì làm cho tâm hồn rối
loạn, buồn sầu, khổ não. Bất kỳ thứ gì tác động đến tâm hồn, làm trở ngại sự tu
tập để đạt được tâm thanh tịnh hay sự giác ngộ đều gọi là phiền não. Vì bị mê lầm
(ảo tưởng hay huyễn tưởng) chi phối, vì muốn thỏa mãn ham muốn mà tâm hồn bị
phiền não. Trái nghĩa với phiền não là thanh tịnh
清淨.
([13]) lục thức 六識: Sáu cái biết; chức năng của sáu cơ quan (lục căn 六根) trong thân người. Do mắt thấy mà có nhãn thức 眼識 (cái biết của mắt). Do tai nghe mà có nhĩ thức 耳識 (cái
biết của tai). Do mũi ngửi mà có tỵ thức
鼻識 (cái biết của mũi). Do
lưỡi nếm mà có thiệt thức 舌識 (cái biết của lưỡi). Do
da thịt đụng chạm sinh cảm giác mà có thân
thức 身識 (cái biết của thân). Do
ý tiếp xúc tư tưởng, sinh nghĩ suy mà có ý
thức 意識 (cái biết của ý).