Hà Nội: Nhà xuất bản TÔN
GIÁO, 2016
MƯỜI
Hội
Thánh Truyền Giáo tại Trung Hưng Bửu Tòa như con thuyền đang trong cơn mất cả
người đứng mũi và người bẻ lái. Về phần vận chuyển vô hình thì hầu như không có
gì chướng ngại. Tất cả đều như được vạch sẵn, đều như tuần tự, cái gì đến là
đến, cái gì đi là đi. Tất cả đều “như thị”. Vào Tý thời ngày 15-01 Mậu Tuất
(Thứ Ba 04-3-1958), Hội Thánh lập đàn. Đức Ngô giáng dạy:
Ngô tâm thanh tịnh hiện kim đơn
Minh đạo tùng cơ độ chúng nhơn
Chiêu tụ đệ huynh vầy một cõi
Mừng vui chung sức việc lo tròn.
Bần Đạo chào chư Thiên Đồ,
chư đạo tâm nam nữ.
Giờ nầy Chí Tôn giá ngự Bửu
Tòa ban phong Thiên vị cho TRẦN NGUYÊN CHÍ. Bần Đạo vui mừng và có lời cùng Hội
Thánh.
Bần Đạo từ thọ lịnh Chí Tôn
đến đây trao truyền chánh pháp về phần tâm giới hầu cho chư Thiên ân vẹn đủ pháp
quyền ra trang hướng đạo để tròn sứ mệnh trong lúc trung hưng. Nhưng thời gian
trôi qua, xét lại trên phần công phu tu học, chư Thiên ân thiếu chơn thành,
thiếu chí nguyện để cho ma chước tà quyền lộng lên làm rầy nội bộ. Bần Đạo rất
đau lòng. Các chi phái bên cạnh Hội Thánh cũng vì trông vào pháp tướng hữu vi
tranh giành nhau từ chỗ đứng nơi ngồi, ý tình chao đảo, lời nói gây nhiều tai
tệ.
Bần Đạo đến cùng các Thiên ân
đã nhận làm thầy khải thị
tâm linh dựa theo cơ chỉnh pháp lập
quyền Giáo Hội trao cho hai yếu quyết thành công là tam gia tương kiến, tứ tổ quy căn.
Tam gia dựa theo thể tam đài phân lập. Tứ tổ dựa theo bốn cơ quan. Thế mà chư
Thiên Đồ ít ân cần ôn luyện, suy gẫm pháp môn. Thời gian cứ trôi qua, chư hiền
cứ trù trừ nhác nhớm làm sao thực hiện được câu cứu mình cứu người mà hoằng
dương chánh pháp.
Tam gia tương kiến đắc trường sanh
Tứ tổ quy căn thành chánh pháp
Chư hiền ôn luyện đắc kim đơn
Thế giới hòa bình dân chủ mục
An toàn Giáo Hội pháp Trung Hưng.
Hôm nay Bần Đạo ước sao chư
hiền đồ đi đến ngày bá nhựt công linh
và toàn đạo đi đến nơi sơ thiền
trú quan. Mỗi thánh thất các ngày đàn lệ toàn đạo về đầy đủ chơn
thành chầu lễ Chí Tôn. Trước giờ đó, đạo hữu quỳ hương tụng kinh sám hối. Chư
Thiên ân quyền pháp đọc bài Hồng Thệ và tụng kinh Cảm Ứng buổi mai. Nếu đọc
nghĩa kinh càng quý. Các bài
Hồng Thệ chọn một để làm đường lối chung cho đạo pháp. Bửu pháp luyện
châu cần được cụ bị và kiểm điểm công phu. Hành Tứ Bửu cũng phải có con mắt
chung của Hội Thánh lưu tâm. Các phương tu cũng thế. Bần Đạo nhân đàn nầy ra
lịnh cho Hiệp Thiên Đài ban bí pháp Đoạn Căn bằng khai thị trong giờ hấp hối,
pháp hôn cấu trong lúc thành hôn. Điều ấy trước khi ra đi cầu đến Bần Đạo ba
mươi sáu ngày để giao thông quyền mật.([1])
TRẦN NGUYÊN CHÍ hôm nay Bần
Đạo đã đem về động phủ, truyền thụ pháp môn sau nầy làm Thiên Đồ chủ phòng tịnh thất. Vậy
Bần Đạo nói cho Hội Thánh được biết, còn sự thành bại do lòng giữa nhau.
Bần Đạo ban phước lành, chư
hiền thành tâm tiếp giá.
TIẾP ĐIỂN
THẦY CÁC CON.
Thầy mừng các con.
Ngọc quý thế nào giá mới cao
Hoàng ân sắc tứ phải làm sao
Thượng căn đạt đạo là sao trẻ
Đế lịnh truyền ra phải thế nào?
Thầy rất đau lòng cho mỗi con
trong kỳ thi sắp tới. Bài vở chưa ôn luyện thì làm sao chiếm lấy kỳ công. Chánh pháp Trung Hưng ở nơi sứ mệnh Tông Đạo
Truyền Giáo các con. Thầy hằng lân mẫn dạy khuyên, lui tới bao
phen nhắc bảo công việc tiến hành, thế mà cũng không tránh phần khảo thí.
Hôm nay các con thấy đã tiến
đến bước nào, hay bị thối lui trong pháp đạo? Các con cũng không vì hai vị
Thiên ân Hội Thánh tịch tịnh nơi cõi thanh thiên mà thiếu tay hướng đạo.
Thầy hằng nói cùng các con:
Nền Đạo hoàn thành ngày mai phần lớn là do kẻ tay bùn chân lấm, người đắc danh
vị cũng ở trong đám bình dân. Thầy lại nói buổi Tam Kỳ lần Cửu Chuyển Trung
Hưng để cho các con thấy thêm huyền diệu của Thầy.
Rồi đây đứa tài trí khôn lanh
sẽ mai một dần, người chơn thật trọn tin thì quyền năng lại tăng huy cảm ngộ.
Sao các con không tin điều ấy?
Thầy thâu hai con SƠ, CHÍ về
cùng Thầy nơi Thiên quốc để làm cái sứ vụ mà Hội Thánh nơi đây đã vấp phạm
Thiên điều.
Gần đây chư Thiên phàn nàn về việc cầu phong và cầu truy phong. Hội
Thánh sơ sót một số linh hồn lạc ngoài Hồng Danh Thánh Vị. Chúng nó cầu
nài nên Thầy cho Thái Sơ Thanh phải du Địa Quan xét lại mà cầu xin Địa Tạng
Vương châm chước.
Việc đi nầy các con ráng cầu
nguyện. Ngày về sẽ cho các con biết mà gặp nhau vui vầy. Việc cầu phong vì sơ
suất bằng lòng phàm mắt tục, nên ba mươi sáu động quỷ vương đến cầu nài xin
Thầy cho chúng nó. Nhưng lòng từ bi lúc nào cũng lo sợ cho các con, nên đã cho
Tiên Phật vãng lai hộ trì, và tiếng gọi Thiên Đồ báo tin để các con đề phòng và
nên nâng mình lên Thiên vị. Vì vậy bộ Thiên ân còn phải chỉnh lọc ngày tới đây.
Ngày tới đây là ngày quyền pháp phải được nâng cao, Hội Thánh phải được đề cao
danh vị.
Thầy đã sắp xếp nhân sự cho Hội Thánh như sau:
Ba vị Quyền Giáo Sư (Thượng Hậu Thanh, Thái Phẩm Thanh, Ngọc Tín Thanh) lo
việc Nội Chánh.
Bảo Quân Huỳnh Thanh
lo việc Hiệp Thiên Đài.
Thanh Long lo thông giao Hiệp Thiên Đài ở các phái.
Liên Hoa lo phần Tịnh Đường mật pháp.
Việc Phước Thiện căn cứ vào thánh ý xây dựng sơ bộ ấm no, an vui thân tín.
Phổ Tế lo đào tạo giáo sĩ, lo phổ thông trấn định tâm hồn đạo hữu.
Nữ phái thì tùy nguyện, Thầy sẽ ban ơn.
Cuối
cùng Thầy ban sắc phong:
Thầy hôm nay đến cùng các con
để ban phong Thiên vị cho TRẦN NGUYÊN CHÍ và cho nó nhập đàn để nói chuyện giữa
nhau.
Thầy chiếu công hạnh tu trì
và công phu trong buổi Trung Hưng Giáo Pháp, phong Trung Đẳng Huyền Cơ Chưởng Pháp Hộ Đạo Thiên Quân hay Bảo Nguơn Khai Huyền Cơ Tuyển Tiên.
Còn Vân Tiêu Đạo Nhơn là Vân Tiêu Động của Sơ Thanh đến một trăm ngày sẽ thọ ân.
Thôi Thầy ban ơn cho các con. Thầy thăng.
TÁI CẦU
Bảo toàn quyền pháp sớm trung hưng
Nguơn hội Long Hoa thảy đón mừng
Chơn đạo chỉnh tu thành Giáo Hội
Tiên bang ngày ấy được vui mừng.
Tệ Sĩ TRẦN NGUYÊN CHÍ kính
cẩn tiếp ân Thượng Phụ, nghiêng mình chào mừng Hội Thánh, quý hiền huynh, hiền
tỷ, toàn thể nam nữ đạo tâm được mạnh lành trong thánh thể.
Kính mời Hội Thánh và chư
Thiên ân đạo hữu an vị.
Giờ nầy Tệ Sĩ được sung sướng
nhất đời, đã thành công trên nguyện lực. Tệ Sĩ vui mừng trông vào Thánh Hội
trong cơn khảo đảo mà toàn bộ Thiên ân thấy được lẽ Đạo mầu nhiệm, quyền pháp
tối thiêng liêng, nên tinh thần được bình tĩnh truớc bao nhiêu cảnh huống đảo
huyền (…).
Hôm nay Tệ Sĩ và đại huynh
Quyền Thái Phối Sư phải đành tách rời Hội Thánh hữu hình để hòa đồng cùng Thiên
sứ nơi cõi bên kia (…).
Thôi, Tệ Sĩ sẽ về luôn cùng
anh em trong Hội Thánh lo lãnh phần lý giải về phương tu trong sáu mươi bốn quẻ,
ba trăm tám mươi bốn hào. Anh em ráng cầu nguyện cùng tôi làm xong việc ấy (…).
Quý tiền bối buổi đầu của cơ đạo Trung Tông hầu như được Thầy thu về hàng
ngũ Thiên Đồ Trung Bảo để làm cầu nối với giáo pháp của bốn cơ quan và nữ phái.
Nay Thượng Giáo Sư Trần Nguyên Chí thọ Thiên phong Bảo Nguơn Chơn Tiên, về vị
trí Thiên Đồ, chủ phòng Tịnh Thất. Như vậy là đã đủ vai ở phần Thiên Đồ Trung
Bảo hộ trì cho Hội Thánh hữu hình cả về tướng pháp và tâm pháp.
Đã đến
chặng đường củng cố hàng ngũ các cơ quan trong Hội Thánh do các Thiên Đồ giáng
dạy. Tại Trung Hưng Bửu Tòa, Tý thời ngày 22-01 Mậu Tuất (Thứ Ba 11-3-1958),
Đức Huỳnh Chơn Nhơn dạy về Phước Thiện:
Huỳnh Đạo lần ba mở độ đời
Liễu thành phước huệ thoát luân vơi
Tâm không Bồ Tát toan đưa bước
Giáng giải đôi câu tỉnh ngộ người.
Giờ
nầy Tệ Sĩ đến cùng chư hiền đệ trong gia đình Phước Thiện có lời tâm huyết.
(…)
Đời mắc họa vì không đạo đức,
đạo đức ngoài môi. Nhơn dân trên thế giới gần ba phần tư người theo đạo, tin
thờ Thần Thánh, tại sao có tai họa? Bởi vì tôn giáo chưa nhận thấy Đạo có một.
Chưa nhận được con số một. Ai cũng nói mình là lẽ thật, bài xích, ganh ghét lẫn
nhau, tư tưởng vô cùng tội lỗi.
Bây giờ giáo pháp trung hưng
các hiền nên tránh những điều nói trên, thung dung chờ đón ngày thánh huệ.
(…)
Bây giờ Tệ Sĩ chưa muốn nói
nhiều. Đầu tiên phải thấy việc nào chính trong ba phái, bốn cơ quan. Phước
Thiện, Phổ Tế làm hai thể tả chi hữu dực. Phổ Tế ngôn giáo, Phước Thiện thân giáo. Thân ngôn hòa nhất để
chứng minh nói được, làm được; làm được nên nói được; nói để làm, làm để bảo
tồn lời nói.
(…)
Vậy từ đây lo những việc:
- Củng cố hàng ngũ chức sắc
các cấp cho được thông công giữa nhau, hiểu phần trách nhiệm.
- Tạo điều kiện và tạo phương
tiện xây dựng cơ sở thánh thất, xã đạo để bảo trợ quyền sống, pháp tu cho đạo
hữu.
- Nhắm hoàn cảnh thành lập
đoàn thanh thiếu niên Phước Thiện (nhưng đừng ồ ạt, vì chung quanh ta có nhiều
kẻ chờ có cớ để gây tai họa).
Năm nay Hội Thánh và Phước
Thiện có điều kiện cũng chuẩn bị dời luôn ngôi mộ Chơn Khai Đạo Nhơn về một
thể. Việc ấy sẽ sắp đặt chung.
Tại
Trung Hưng Bửu Tòa, Tý thời ngày 23-01 Mậu Tuất (Thứ Tư 12-3-1958), Đức Chơn
Giác Nương Nương dạy:
Chơn tâm tu học nguyện từ đây
Giác tỉnh lòng ta tưởng nhớ Thầy
Nương cửa từ bi trau hạnh đức
Nương đoàn giải thoát thẳng cung mây.
Giờ nầy Bản Nương hân hạnh
được kỳ thánh ân phục kỳ sứ mạng, được về gặp cùng chị em, tưởng còn chi vui
mừng hơn nữa.
Chị em nữ phái nữ đoàn
Hữu duyên gặp Đạo thoát màn vô minh
Từ bước tu chúng mình gặp Đạo
Gặp bao phen khảo đảo kinh hoàng
Hôm nay giáo lý mở mang
Trên đường nhiệm vụ lo toan từ này.
(…)
Chị em ôi! Từ ngày tôi liễu
giải tâm thân về chầu Từ Mẫu, được sống liền trong khối vô cực bao la, sớm động
Tiên, chiều cảnh Thánh, qua Nam Hải, lại Đào Nguyên. Nương gió cỡi mây, say sưa
cùng ý Thánh lòng Tiên, trông lại cảnh trần hoàn chật hẹp, biển khổ đảo lộn,
lắm lượn sóng xô xát nhau, hằn học chụp nhận con người mãi trầm luân vĩnh kiếp.
(…)
Nay Giáo Hội trung hưng chánh
pháp, nữ phái nơi nầy được hồng ân có sứ mạng chỉnh cơ tiến sang ngày giáo
pháp. Thầy Mẹ giao trách nhiệm dìu dẫn chị em cho Bản Nương, Bản Nương xin lập
công trong giai đoạn chỉnh cơ. Ngày Hội Thánh Nữ Phái thành hình nhượng cho bậc
tài đức cao quyền pháp lớn. Còn chị Bảo Thọ từ đây lãnh phận dìu dắt đoàn nữ
giải thoát trên phương diện tu học.
Vậy chư hiền nữ thành tâm
tiếp Bảo Thọ đến để bàn công việc đạo.
TIẾP ĐIỂN
Bảo toàn quyền pháp dựng Trung Hưng
Thọ mạng khai cơ tận độ cùng
Thánh đức trau dồi xây thánh thể
Nương thuyền bát nhã thoát ba trùng.
Bản Nương chào chư Thiên ân.
Chào chư nữ hiền.
Hôm nay nữ phái đã đi vào nửa
phần việc Chỉnh Cơ Lập Pháp, kể cũng được lắm hồng ân.
(…)
Hôm nay chị em thấy sức mình
không đủ, quyền mình không linh, pháp mình chưa hiện, thời việc xây dựng Hội
Thánh cũng phải hoãn lại thời gian. Thầy đã nói tùy nguyện mà ban ơn, theo đức
mà đưa việc.
Hôm nay chư hiền nữ đã phát
động quyền pháp chỉnh tu hàng ngũ, thì nên tiếp tục củng cố cơ sở cho việc làm
được cảm thông, người tu được tinh tấn ân cần, quyền pháp Thiên ân biết tôn
trọng, thấy sự cứu chuộc là việc cần cấp. Nên làm cho nhau thông cảm và nhận
định sâu rộng, tự cường tự chủ, phấn phát lên. Làm những việc chính, giúp những việc phụ. Đừng xâm lấn quyền hành mà trái đạo. Nếu ruộng mình
không lo cày cấy, mà cày cấy ruộng người, chẳng những không ơn mà phạm luật. Âm
không thể xen lấn vào việc của dương. Dương không thể xâm nhập vào việc của âm.
Cũng như vợ không thể làm được việc của chồng, đi ra ngoài thân giao hoạt động.
Chồng không thể làm việc nội trợ của vợ, làm trái nhau là phạm luật.
Vì vậy nữ phái y Pháp Chánh
Truyền, quyền hành nhiệm vụ của mình nên biết. Còn việc tương thù tương tiếp ở
Pháp Chánh Truyền từ Đầu Sư phân ra thì quyền pháp minh bạch. Có như thế mới
ngăn ngừa được cơ xáo lộn. Từ đây đẳng đẳng nữ phái y tuân:
1. Củng cố hàng ngũ chức sắc,
chức việc và chọn người tài đức sung bổ, thay đổi kẻ thiếu tâm, thiếu nguyện.
2. Thắt chặt hàng ngũ đạo
hữu, gây lòng tin và giữ đạo.
3. Phát triển pháp môn giải
thoát, xây dựng cơ sở giải thoát.
4. Tạo điều kiện để đạo tâm
có đủ công phu, công quả (tịnh dưỡng tu học).
Về Nữ Đoàn Giải Thoát, chị em
đã phát nguyện làm được việc ấy là một bước tiến bộ. Sau cần kế hoạch, Bản
Nương sẽ chỉ dẫn. Bây giờ đáng ra hàng ngũ chức sắc cần cảo chọn thải loại
những vi phạm vào quyền pháp để bảo tồn danh nghĩa của Đạo. Nhưng cơ tận độ chị
em khéo léo, cảm dụ lòng dạ ấy được sớm hồi tâm giác ngộ để phục quyền an vị.
Còn việc có người để giao
tiếp đoàn chức sắc ở các phái chi đến ta hỏi về chánh pháp, nữ phái được quyền
lập Hội Thánh thì pháp môn ấy chưa được lý giải bao nhiêu. Nếu có lịnh Lý Giáo
Tông cho thành lập thì sẽ giải chương Tốn, Ly, Khôn, Đoài - bốn phần âm trong các quái.
Về đạo hữu từ nầy không nên
mở khóa, y theo Tân Luật.
Việc làm nhiêu đó, các chị em
ra hay ở cơ quan cũng “cẩn tắc đốc thực”. Sau có Diêu Trì Thánh Mẫu dạy thêm.
Hôm sau, vào Tý thời ngày 24-01 Mậu Tuất (Thứ Năm 13-3-1958) tại Trung Hưng
Bửu Tòa, Đức Chơn Khai dạy về Phổ Tế:
Chơn tình thân ái nguyện từ đây
Khai pháp Trung Hưng mở Đạo Thầy
Đạo đức gắng công tu chỉnh lại
Nhơn tâm Thiên ý chớ chia hai.
Đạo Sĩ chào chư Thiên ân, chư hiền đệ.
Giờ nầy Đạo Sĩ đến cùng anh
em để chung nhau bàn thảo một chương trình tiến thủ cho công cuộc truyền đạo
chỉnh pháp trong giai đoạn giao Lâm.
Chư hiền đệ đã chán hiểu nhơn
tâm thế cuộc hiện giờ. Phần lớn ai cũng toan lập lấy chủ quyền thế vị, dù đạo
dù đời. Tình trạng nội bộ chúng ta các Thiên ân hướng đạo trong các chi phái
chưa mấy ai nghĩ rộng thấy xa trên bước tiền trình sự nghiệp cứu thế sẽ ra sao.
Mỗi nơi chưa thiết gì sự thống nhất nền Đạo, cứ lo củng cố nơi vị trí của mình.
Mặc dù trái phải làm sao và tình thế diễn biến cách nào, để mặc cho cơ Trời vận
chuyển.
Hôm nay giáo pháp Trung Hưng
đứng ra thanh minh đường lối lập trường Đại Đạo, đem lại một nguồn sống thanh
bình, thắt chặt tình yêu thương giữa chi phái làm một, để bảo toàn mục đích cứu
cánh, tôn chỉ cộng đồng bình đẳng.
Dù sứ mạng ở nơi ta, trong
lúc thi hành nhiệm vụ cũng không tránh khỏi đôi phần khó khăn, đôi nơi chống
nghịch. Tiếng nói chân lý vang lên thì giọng loa của mỵ quyền cũng ùa rân để
trộn lẫn thánh phàm, thị phi cho thính giả không sao phân biệt. Nhưng anh em cứ
bền gan tận lực, cứ một đường đi tới, đừng quản khó nhọc, sự việc mới thành.
Xưa Khổng Khưu vì xót lòng
cho thời thế, muốn chỉnh nhơn tâm, yên bình thiên hạ, bôn ba rảo khắp xa gần,
hết tiếng cạn lời, trút cả tâm trường cùng các nước. Vì quyền lợi cá hữu, vì
lòng tham dục, trên vua dưới tôi ai cũng nhận là phải, mà làm thì chẳng ai chịu
làm. Suốt đời Ngài chu du lục quốc, đi đi lại lại đâu thấy thắng lợi phần phải
tý nào. Đã đành nước nầy không dùng, nước khác cũng dùng. Người nầy không biết,
người khác cũng biết. Thế mà ai biết ai dùng! Nhưng sốt nóng vì đời lòng đâu sợ
mỏi. Cuối cùng cũng phải yên một nơi tồn dưỡng dạy học trò, viết sách để tỏ
được ý chí của mình. Đời này không thực hiện còn đời sau. Làm không được còn
bao nhiêu môn đệ kế tiếp sự nghiệp cứu đời, cũng có một ngày sáng danh chánh
đạo.
Công cuộc Trung Hưng đây cũng
chẳng khác câu chuyện trên vừa nói. Anh em thấy đó là sứ mạng Thầy đã chia cắt
cho mình, nhận nhiệm vụ cứu đời là nhiệm vụ thiêng liêng. Người của chúng ta là
người của Thiên ân môn đệ. Đã làm được hay không là việc của Thầy. Miễn sao
chúng ta tỏ được ý chí vì đời, lòng trung trinh vì Đạo. Càng gặp khó khăn bao
nhiêu thì được gặp nhiều an ủi. Được kết liên giữa các khối trong có bao nhiêu
thiện chí nhiệt thành, càng làm cho sáng tỏ danh nghĩa Trung Hưng, xây đắp
chánh pháp thuần chơn ngày thêm vững chắc.
Các hiền đệ ôi! Nhiệm vụ của
chúng ta trong giai đoạn nầy có khác gì mặt trời quay trên không khí. Ánh sáng
cứ bắn xa khắp không gian, sưởi nóng lên cho muôn vật ấm áp, cho tan giá tuyết
mây mù, vẹt u ám lạnh lùng để làm loãng dòng nước cho thông lưu, cỏ hoa nở nụ,
mặc dù trái với người vật theo ý muốn riêng tư. Lòng người không làm sao vừa tất
cả. Mùa xuân mát mẻ, mùa hạ nóng nồng, mùa thu êm dịu, mùa đông lạnh lùng. Đông
cứ quay, xuân cứ tới, hạ cứ lập, thu cứ đi. Quay, tới, lập, đi, bốn mùa thay đổi. Quyền ấy không phải
cố định cho thời tiết mùa nào. Hết hạ sang thu, đông tàn xuân đến là lẽ của
trời. Đông không thể tranh xuân, sao làm cho mất khí hàn, tiết mưa của nó được.
Xuân không tránh hạ gieo nắng bức làm cho chênh lệch thể điều hòa của xuân. Hạ
cũng không được nói thu sao làm cho dịu bớt sức nóng của mình. Nếu xuân không
sanh, hạ đâu dễ trưởng, thu không thâu, đông cũng khó tàng. Vì lẽ trời, luật
tuần hoàn đẩy mạnh nhơn quần vạn vật tiến lên đó, chư hiền đệ ạ.
Vậy thì công việc vào Nam là sứ mạng. Anh em rảo bước
xa gần, gieo ánh sáng, bủa tình thương, lên tiếng nhiệm mầu để giục thúc đồng
đạo lên đường trở về duy nhất. Đêm đã khuya, đèn đuốc đốt lên. Trời đã
tỏ mang hành lý lên đường. Còn chần chờ chi nữa. Đi đi, quyết thắng tất cả lòng
bận bịu của ta, lòng e dè của bạn. Một vị tướng có thể lui được muôn binh, một
vừng trăng có thể vẹt tiêu bao hắc ám. Có tài, có vị, có thời, ba điều ấy tưởng
anh em đều cụ túc.
Đi ra muôn dặm trùng dương
Lòng sao cho khỏi mến thương quê nhà
Một thân trên quãng đường xa
Bao nhiêu nặng nhọc đi ra cũng buồn.
Bây giờ đây Đạo Sĩ nói qua về
việc Phổ Tế.
Cơ quan truyền đạo là một
phần trọng yếu. Hội Thánh chia cắt cho Phổ Tế nhiệm vụ nặng nề. Lúc cơ đạo
chinh nghiêng, bước đời loạn lạc, trong việc nội bộ chưa rồi, hàng ngũ còn rời
rạc chông chênh, trông vào một đám lô nhô ngơ ngác như rắn không đầu, quyền
pháp chưa hiện ở lòng người. Nếu có một cuộc thay đổi cũng khó lòng bảo toàn
trọn vẹn.
Chư Thiên phong chức sắc là
vai lãnh đạo cho mỗi nhóm, mỗi đoàn. Thế mà còi gậy có nơi tay, còi cũng không
biết túc hồi nào, gậy cũng không biết quơ lúc nào là phải. Đàn chiên lạc mặc
sức lội rừng băng thác. Con đông con tây,
chủ chăn đứng dòm trời ngó đất. Chủ chiên, con chiên chẳng được gần nhau. Tình
trạng nội bộ là thế. Phổ Tế làm cách nào để được hàng ngũ sít sao đoàn kết?
Trước hết ta nên tìm bệnh trạng bởi đâu mà phát chướng:
1. Trong hàng ngũ hướng đạo
các cấp chưa được huấn luyện phương pháp chăn giữ đàn chiên.
2. Các hướng đạo lòng tu còn
yếu, ý chí chưa trọn trung thành, quyền pháp kém tôn nghiêm.
3. Người hướng đạo chưa chọn
lựa trong Thiên ân có nguyện lực, có thiên tư tài đức để đào tạo nhiều ngày.
Vậy thì:
1. Củng cố hàng ngũ chức sắc,
nắm vững ý chí, hoàn cảnh tư đức.
2. Mở trường đào tạo giáo sĩ
dài hạn để tinh minh quyền pháp, tinh tường giáo lý, am hiểu cổ kim lịch sử tôn
giáo, học thuyết.
3. Thăm nom an ủi, nhắc nhở
đạo hữu thuyết giảng giáo lý các ngày đàn lệ. Ngoài ra lo nghiên cứu một chương
trình để mở rộng tổ chức Phổ Tế hiệp trợ giữa phổ tế các chi.
Việc vào Nam sẽ giao hảo
những nơi, kết hợp những gì ở các chi phái. Kỳ đàn tới Đức Tổng Lý sẽ dạy rõ
cho. Năm nay Phổ Tế củng cố hàng ngũ của mình, học qua một đợt tu để bồi bổ căn
trí, khai minh bửu pháp nơi lòng. Và hàng lãnh đạo sẽ có phương tu thường xuyên
để trước mở trực giác tâm linh mà đủ phương giáo hóa. Việc nầy cũng còn chờ Đức
Ngô Đại Tiên.
Vậy các hiền nghiên cứu bản
Cửu Trù Lập Pháp mà khai minh giáo lý. Chỗ nào không rõ thì dâng lên để chờ lý
giải.
Thôi Đạo Sĩ chào.
PHẠM VĂN
LIÊM