Độ sanh độ tử hai vai cũng đồng
Thời
Tam Kỳ Phổ Độ, với mục đích tận độ quần linh, Đức Chí Tôn Đại Từ Phụ đã ban
hành luật đại ân xá với nhiều ân phước đặc biệt. Ân phước này không chỉ dành
riêng cho người còn sống tại thế gian mà kể cả các chơn linh quá vãng cũng được
hạnh hưởng. Kinh Cao Đài có câu:
Nhờ
ơn Thượng Đế Cao Đài,
Độ
sanh độ tử hai vai cũng đồng.
Do
đó, trong Kỳ Ba này các chơn linh nơi cõi vô hình cũng được phép nhờ các chức
sắc trong Hội Thánh Cao Đài làm lễ nhập môn vô vi tại các thánh thất, thánh
tịnh nếu như lúc sinh thời họ chưa được may duyên hạnh ngộ Đại Đạo Tam Kỳ Phổ
Độ. Sau khi nhập môn, các chơn linh cũng có cơ hội làm công quả vô vi để lập
vị.
Đức
Chí Tôn dạy:
“Các
con! Nguơn hội đáo kỳ, vạn vật đổi thay. Phật Tiên, Thánh Thần từ cõi hư vô đến
trần gian giúp Thầy khai mối Đạo để cứu rỗi quần linh trở về nguồn gốc. Nơi cõi
trung, hạ giới các đẳng âm hồn, ngạ quỷ cùng đến cõi thế gian tranh nhau lập
công bồi đức để trở lại cõi trường tồn chánh giác…”
Theo
truyền thống Cao Đài, bổn đạo tại các tịnh thất đều thành tâm cầu siêu cho các
âm nhơn cùng cửu huyền thất tổ trong suốt tháng 7 âm lịch vì tương truyền tháng
7 là tháng xá tội vong nhân, địa ngục mở cửa cho các âm nhơn trở lại thế gian
hội ngộ cùng thân quyến. Chơn linh nào đồng ý nhập môn vào Đạo với sự trợ duyên
của thân nhân và các đạo hữu thì xem như không phải trở lại địa ngục mà sẽ được
ở lại cõi thế gian tu học, công quả đúng như câu “Đóng địa ngục, mở tầng
thiên” trong bài Kinh Nhập Môn
của đạo Cao Đài.
Sau đây là trường hợp
một âm nhơn được nhập môn vô vi vào đạo Cao Đài. Chuyện có thật, theo lời kể
của chị Diệu Huyền, Trưởng Ban Nghi Lễ (Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý).
*
Sáng hôm
ấy, chị Tư đi hành đạo tại Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, vừa về đến nhà, đã thấy
Thi vội chạy ra, kéo chị vào góc nói nhỏ: “Chị Tư à, mấy bữa nay con Thu lạ
lắm! Miệng nó cứ nói lảm nhảm cái gì đó. Chị để ý thử xem.”
Thu
và Thi là hai cô gái ở quê lên Sài Gòn giúp chị Tư trong việc hàng quán. Chồng Thu
xấu số, sớm qua đời, để lại một bé gái nhỏ dại.
Trưa hôm
đó ngồi vào bàn ăn, chị Tư bắt đầu để ý những cử chỉ khác thường của Thu. Tay
bưng chén cơm, mắt nhìn lơ đãng, Thu như đang thầm thì với ai đó. Chị Tư gọi
lớn:
- Thu! Em nói gì vậy?
Bất chợt khuôn mặt và đôi mắt Thu bừng đỏ
lên. Nhìn thẳng chị Tư, Thu nói:
- Chào chị Tư. Chị chưa biết em. Xin
tự giới thiệu, em là Phát, chồng của Thu. Chị Tư biết không, em bây giờ chết
rồi, nhưng hồn chưa siêu thoát. Em buồn vợ em lắm vì từ ngày em chết, nó chẳng
lo nuôi con em đàng hoàng. Trước kia em làm thợ hồ. Một hôm đến giờ nghỉ trưa,
nhưng em còn nán lại công trường để ráng cho xong việc. Ai dè đói hoa cả mắt
nên té từ lầu cao xuống đất. Ông thầu tốt bụng đứng ra lo tang ma và chôn cất
em tử tế, còn cho vợ em một số tiền kha khá để có vốn làm ăn. Thế mà vợ em xài
hoang hết béng số tiền ấy rồi bắt con em đi bán bánh cam để kiếm tiền gạo mỗi
ngày.
Kể đến đây, xác Thu (hồn Phát) giơ hai bàn tay
tự tát vào mặt liên hồi.
Chị
Tư từng nghe nhiều người kể chuyện các vong hồn nhập xác người sống nhưng đến
nay mới thấy tận mắt. Chưa hết bàng hoàng nhưng chị cũng kịp can ngăn:
-
Thôi, em bớt giận, đừng đánh vợ nữa. Để chị khuyên Thu cho.
- Dạ,
em biết anh chị Tư đạo đức tốt bụng nên rất mừng khi vợ em làm việc ở đây. Trăm
sự nhờ chị dạy khuyên vợ em siêng làm kiếm tiền nuôi con.
Từ
hôm ấy, vong hồn Phát thường nhập vào xác vợ. Hễ Thu làm biếng, muốn đi chơi
thì Phát liền “phạt” không cho ăn uống. Nhiều lần Thu gọi mua tô mì gõ, mới cầm
đũa đảo qua vài cái thì bưng ra bỏ ngoài gốc cây trước nhà chứ không ăn. Miệng
Thu (Phát) rầy rà: “Sao không ở nhà phụ anh chị Tư mà bỏ đi chơi?!” Vừa dứt lời
thì Thu ngoe ngoảy quay vào, xách xô nước và bàn chải ra cật lực chà khoảnh sân
trước nhà đến độ hai bàn tay rướm máu.
Hôm
khác, Phát nói:
- Chị
Tư à, sáng giờ em có chuyện muốn nói với chị nhưng chị đi đâu mà em kiếm cùng
khắp không thấy?
- Chị
đi Cơ Quan hành đạo.
Phát
xuôi xị:
- Hèn
gì. Nơi đó em không được phép vào.
Rồi
như sực nhớ, Phát nói tiếp:
- À,
chị Tư biết không, ông bà chủ tiệm cơm đối diện nhà chị Tư mới dụ dỗ vợ em qua
bển làm. Ổng bả hứa trả lương cao gấp mấy lần. Không tốt lành gì đâu, chẳng qua
muốn dụ em qua bển để hỏi số đề đánh cho trúng mà thôi. Chị Tư yên tâm, em
không cho vợ em đi đâu hết. Em muốn nó làm ở đây vì anh chị hiền lành đạo đức.
Đến
Cơ Quan, chị Tư kể mọi chuyện. Giáo sĩ Huệ Ý khuyên nên cho Phát nhập môn vô vi
để Phát tu học, làm công quả ngõ hầu có thể siêu thoát.
Sau
đó chị Tư về nhà, vừa gặp mặt chị, Thi nhanh nhảu hỏi:
- Chị
Tư, nghe nói chị sắp đưa anh Phát đi nhập môn hả?
- Ủa, ai nói em biết?!
- Dạ,
hồi nãy anh Phát nhập vô chị Thu khoe với em rằng ngày mai anh được theo chị Tư
vô chùa tu rồi. Trông ảnh có vẻ phấn khởi lắm!
Hôm
sau, anh chị Tư đưa Thu (Phát) đến thánh thất Bàu Sen làm lễ nhập môn. Từ đó
Phát ở lại Bàu Sen tu học và làm công quả. Thỉnh thoảng, Phát trở về nhà anh
chị Tư thăm vợ.
Thánh thất Bàu Sen
Một
hôm chị Tư và Thu ghé Bàu Sen, Thu (Phát) nói với chị:
- Hôm
rồi em bị quỳ hương vì về nhà chơi lâu quá, bỏ bê công việc thánh thất. Chị Tư
biết không, việc ở đây nhiều lắm, lớp nào quét dọn sân trước cho sạch sẽ, lớp
nào phụ may đồ tang cho cơ sở mai táng… Ôi thôi, làm mệt xỉu luôn!
Chị
Tư hỏi:
- Ở đây, em học đạo với ai?
Thu (Phát) chỉ tấm hình một đạo tỷ ở Cơ
Quan Phổ Thông Giáo Lý đặt trên bàn thờ chư vị tiền vãng nữ.
Đạo huynh trưởng ban cai quản thánh thất
than phiền:
- Cậu Phát này tối nào cũng xin tôi đốt
cho cậu điếu thuốc. Hút xong mới chịu để yên cho tôi ngủ.
Một thời gian dài, Phát vẫn tiếp tục nhập
vào xác vợ và ngăn cản không cho Thu tiếp xúc người khác. Chị
Tư khuyên Phát:
- Bây
giờ em nhập môn rồi, đừng quấy rầy vợ em nữa. Mỗi người ai có duyên nghiệp nấy.
Em cố gắng tu học để linh hồn tiến hóa.
Có lẽ
Phát đã nghe lời chị Tư. Lâu lắm rồi, không thấy Phát trở lại…
DIỆU
NGUYÊN
Nếu quý bạn thích có tập sách nhỏ này, kính mời quý bạn gởi thư về daidaovanuyen@gmail.com. Và xin quý bạn hoan hỷ trả
giúp cước phí cho bưu điện ngay khi nhận được sách biếu. Cảm ơn quý bạn quan tâm. (Chương Trình Chung Tay Ấn Tống Kinh Sách Đại Đạo)