BÀI THƠ THIÊN ĐẠO ĐẠI THỪA
Bài
thơ thiên đạo đại thừa
Là
thơ đã dứt nắng mưa trong lòng
Ý thơ
vượt khỏi thời không
Tình
thơ phá chấp giữ lòng như như
Thể
thơ là chiếc thuyền từ
Đưa
người được luyện lò cừ thoát mê
Tâm
thơ nguyện một lời thề
Độ
người trần thế sớm về vị xưa
Nên
thơ thiên đạo đại thừa
Là
thơ thoát tục, là vừa tình thương.
HÀN NGỌC
CHIỀU VĨNH NGUYÊN
Một bữa tôi về đến Vĩnh
Nguyên
Nắng chiều thôi đốt mái tây
hiên
Trong tre con sáo đang già
chuyện
Tôi ngắm chùa say giữa giấc
thiền
Cảnh vật quanh chùa cũng lặng
yên
Ngàn
cây hội lá tập trung thiền
Chân mây nhuộm ánh hoàng hôn đỏ
Ai
luyện lò cừ, ngún lửa thiêng?
Một
tiếng chuông ngân tìm khoảng trống
Bao
la, khoảng trống đã tham thiền
Một
giây, một phút, tâm an định
Tôi
tưởng như vừa lạc cõi tiên.