Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2017

Trần Dã Sơn: MỎNG CÁNH CHUỒN CHUỒN 6/6

Image result for dragonfly

41. TRÁCH MÌNH
Rẽ cửa thời gian bước vào đời
Đỏ hai con mắt với cuộc chơi
Vết dao danh lợi chưa liền sẹo
Mà thịt da kia sắp rã rời
Ai cứa vào tim nhoi nhói đau
Cổ nhân cầm đuốc ta đi đâu
Giữa dòng trần cấu cay cay mắt
Lỗi với Cao Xanh, thẹn cúi đầu.
20-6-2015
42. VÀO ĐỜI
Từ thân vào cuộc tử sinh
Chông chênh ngàn dặm viễn trình lẻ loi
Dấu chân cát bụi mệt nhoài
Vầng trăng lạnh lẽo lặng soi đêm trường
Từ thân vào chốn gió sương
Vết rêu hưng phế che phương mặt trời
Ai trong danh lợi một đời
Ai ngoài câu thúc rong chơi cửa thiền
Mùi trầm gợi nhớ ân Thiên
Muốn đưa nhắc nhở lời nguyền ba sinh
Đêm đêm tụng khúc tâm kinh
Nghe trong sâu thẳm không mình không ta
Từ thân vào với trần sa
Mấy lần đổi thịt thay da làm người
Thị phi chen lẫn khóc cười
Cái tâm gột rửa sạch tươi sắc trần
Trả đi cho hết nợ nần
Rửa cho sạch bụi tấm thân nổi chìm
Một mình trong cõi lặng im
Trở về nguồn cội để tìm chính ta.
22-9-2016
43. VỀ
Mai về bộ lạc của ta
Thương loài thạch thảo đã pha sắc đời
Thương con chim nhỏ ngoài trời
Hót bao nhiêu kiếp luân hồi chưa xong
Một lần hai lửa không mong
Hết truân chiên đến rêu phong kiếp thừa
Mai về rừng núi ta xưa
Tìm hồn cổ thụ giữa mùa bão dông
Hát câu thương hải mênh mông
Nhánh tay tục lụy gõ cồng chiêng ca
Ở trong đất rộng bao la
Lần mò khắp chốn ta bà đảo điên
Về vui với mảnh tâm điền
Nhà Cha cửa mở, não phiền rụng rơi.
Tháng 6-2016
44. VỮNG NIỀM TIN
Lòng sông bể giam vào ngôi nhà nhỏ
Chí tự do nhốt trong xác thân gầy
Mơ cánh chim bằng lướt gió tung mây
Gieo rải hạt thương yêu trên mặt đất
Cho nhân loại sống yên vườn chân thật
Đưa hai tay hái quả ngọt dâng đời
Nghe hồn nhiên tiếng các bé vui chơi
Gió hạt nhẹ lời ru tà áo trắng
Ai đón đưa em những nụ hồng ươm nắng
Bước tung tăng chữ trong cặp ngẩng đầu
Em đến trường sách vở kết thân nhau
Tôi mong mảnh trời xanh cho tuổi trẻ
Dẫu là biết tự tôi không có thể
Khi mây đen đương vần vũ quanh mình
Nhưng dù sao tôi vẫn giữ niềm tin
Rằng Thượng Đế không xa người thiện nguyện
Cơn sàng sảy để lọc lừa phân biện
Ai chánh tin và ai kẻ vọng cầu
Các em ơi! Hãy siết chặt tay nhau
Vườn thiện hạnh các em xây nhà Đạo
Lấy nhân nghĩa để đẩy lui hung bạo
Đem thương yêu ươm hạt giống Cao Đài
Trời thanh bình đương bừng sáng tương lai
Tháng 3-2015
45. XIN CHO
một
Xin cho ngọn gió thổi qua
Cõi đời với những cợt đùa ướt mi
Nửa đêm động tuổi xuân thì
Thấy cành nguyệt quế xanh rì lối xưa
Ngập ngừng gió rớt hiên thưa
Con đom đóm nhỏ cũng vừa bay sang
Xin cho nhau những muộn màng
Nụ quỳnh nở giữa địa đàng đó thôi
Lá trầu còn thắm hương vôi
Ai têm cánh phượng để rồi mẹ lo
Chiều mưa chị bước xuống đò
Nghìn trùng con nước còn hò hẹn chi
Mù u rụng kín lối đi
Ngỡ ngàng một đóa dã quỳ săm se
Biết mai còn nhớ hàng tre
Muộn màng xanh muộn màng che ngang tường
Còn đây ngọn cỏ đầm sương
Dấu chân du mục buồn vương núi rừng
Về qua bãi vắng ngập ngừng
Hỏi hồn củi mục đã từng đắng cay
Mình tôi lạc giữa chiều nay
Xin đong thân phận cho ngày trầm tư
Để mai dát ngọc ngôn từ
Cho thơ phụng hiến thơm như mùi thiền.
hai
Xin đừng trở lại cõi đời
Niệm kinh vô tự mai rời trần lao
Xin cho nhau khúc ly tao
Nhẹ như hạt bụi bay vào cõi không
Mênh mang những sợi nắng hồng
Rớt ngoài khung cửa cho lòng ngẩn ngơ
Hỏi thăm con nước vỗ bờ
Rằng đêm nguyệt thực tình cờ thôi sao
Chân trần với giấc chiêm bao
Ném tờ thơ cũ lạc vào hư vô
Khói trời trắng mộng sông hồ
Nghìn đêm rừng rú cõng cô đơn về
Lạc loài từng dấu chân mê
Biết đâu mộng ảo đâu bồ đề tâm
Chút duyên đã bén mùi trầm
Thì xin cát vẩn bụi lầm đừng theo
Bước ra khỏi cuộc hiểm nghèo
Thấy cây nhân quả đương leo cành đời
Giật mình hỏi chuyện đầy vơi
Rằng oan nghiệt trả cho người nghiệt oan
Vói tay đốt một nén nhang
Rắc duyên trần cấu theo làn khói bay
Thấy còn lại một mình đây
Thì xin trả nợ kiếp nầy cho xong.
Tháng 7-2016
46. XIN MỞ LÒNG EM
Em hãy mở tung cánh cửa lòng
Để nghe trời đất đã vào đông
Để nghe gió lướt qua bờ giậu
Hối hả giọt mưa phủ trắng đồng
Mùa đông em ạ đã lên ngôi
Lá rụng xác xơ kín núi đồi
Trơ trọi cây cong lưng đứng chịu
Lạnh se chân tóc, tím bờ môi
Em có biết chăng những mảnh đời
Bốn mùa trôi giạt khắp nhiều nơi
Chăn bông em đắp chê không đẹp
Khi họ co ro giữa màn trời
Tôi cũng từng cơ cực đắng cay
Củ khoai củ sắn sống qua ngày
Mẹ cha lam lũ con nghèo đói
Nên động lòng thôi, cười mặc ai
Xin em mở tung cánh cửa lòng
Thương đời thương cả kiếp long đong
Niệm kinh ngoài miệng oan lời Phật
Hẵng tụng tâm kinh Thầy Mẹ mong.
25-6-2015
47. XUÂN MẾN YÊU
Tôi thấy lòng tôi thương mến nhiều
Những đàn em bé thật đáng yêu
Đầu xuân đi lễ cùng ba mẹ
Áo trắng bay bay gió sớm reo
Những sợi tóc non bay phất phơ
Lộc xanh biêng biếc mắt nai tơ
Em như nắng ấm tươi ngàn lá
Cả một tương lai đương đợi chờ
Em về thánh thất đảnh lễ Thầy
Tôi yêu biết mấy nét thơ ngây
Lòng tôi trải rộng theo mơ ước
Gởi trọn niềm tin với tháng ngày.

Trần Dã Sơn